Chào Mừng


Hân Hoan Chào Mừng Quí Khách.

Lê Du Miên

Thứ Tư, 8 tháng 7, 2009

Người về qua nỗi nhớ

Tôi vẫn biết người không về chốn cũ
Nhặt lá tình - rơi ngập mấy đường quen
Người ngại ngùng vì đường qua nhiều ngõ
Chẳng đếm cùng tôi - bao lá chết - nằm chen

Tôi vẫn biết người không hề ngó lại
Khi chốn xưa đã kín rêu phong rồi
Chút hơi thở hồng loan vừa chợt tan mùi ngái
Là lúc người - quên bẵng - dấu yêu tôi

Hôm nay đứng giữa thu vàng gọi khẽ
Ước thì thầm - người về qua nỗi nhớ - tôi mong
Cơn gío lạnh xô ngã đời tôi, quá trẻ
Chém đứt cuộc tình - nắng vừa tắt - còn trông ?

Tôi muốn bẻ tình tôi ra từng mảnh
Mảnh cất trong hồn dấu ái hằn in
Mảnh còn lại bỏ rơi miền cô quạnh
Để muôn đời làm hành khất van xin

Tôi vẫn biết yêu thương không thể biếu
Chẳng thể cho cũng chẳng thể van nài
Cuối góc đời, miền riêng, tôi chợt hiểu
Vàng võ lời thề - chết chẳng nguôi ngoai

Lê Du Miên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét