Chào Mừng


Hân Hoan Chào Mừng Quí Khách.

Lê Du Miên

Thứ Ba, 30 tháng 6, 2009

nỗi chờ ba mươi năm

muốn nguệch ngoạc dăm câu thi phú
lại ngại người cười mỉa bảo thơ...mơ
thơ không mơ...nhưng có lẽ...
vần điệu khù khờ...
như nhỏ ngố rao bán hoa rừng dại.

những đoá hoa rừng mùi thơm ngai ngái
nở lúc đầu xuân vàng ngát khung trời
của người Pleiku cài hoa quỳ dại
của 30 năm dài còn đợi
chút duyên nào sót lại trên đường xưa

con đường di tản phảng phất cơn mưa
người lính đó cúi đầu đi vội
bỏ Buôn Mê hôm qua thật tội
giờ bỏ thành phố buồn...
quanh năm đất dâng cao nên mây thấp thật gần
như quấn quít tình người, mây một túi...
như hoa rừng đầu xuân vàng ối
bám chân người xuôi tản van lơn...
dường Hoàng Diệu có đâu buồn hơn
khi còn đó bóng người em núi rừng ngó theo giữa chiều tàn ngơ ngác

khi những cánh chim xa miền hoan lạc
sải cánh bay, vỡ tổ trên triền...
khi tầm đạn pháo réo nổ liên miên
khi cánh gẫy, chân què không lê nổi
là lúc xuân về, xuân dị tật...
mà hoa xuân vẫn thật đủ màu
vẫn vài chú bướm dung dăng, dung dẻ bên nhau
bên những cụm hoa quỳ nở dại

30 năm rồi quay đầu nhìn lại
buôn Mê ơi xa lắm chẳng đường về
pleiku ơi thăm thẳm bóng chiều quê
tình một thuở chắc là đã vỡ...
người em xưa tuổi đời ngang ngửa...
Đã qua rồi ngưỡng cửa trung niên
em không còn đợi dưới hiên
khi đời mãi đẩy xô em tất bật
ba mươi năm còn nghe đời ngầy ngật
hương rừng xưa
hoa vàng nở dại khờ

như em rao bán bài thơ
còn tôi rao bán nỗi chờ năm xưa

le du mien
(2/05)

mang mang

anh trở lại cali cùng cơn gió
gío chiều nay, cuồng gió trong tim
những chiếc lá dưng không lại rụng
kỷ niệm bay chao lượn giữa không cùng

anh trở lại cali lòng buồn thế
mưa chẳng còn, mặt đất nóng, khô ran
mây trắng trôi bồng bềnh ngày dâu bể
mới sáng mơi, tụ họp, chiều, rã đám, ly tan

anh trở lại cali ngẩn ngơ như vừa mất
một con tim cao huyết áp khốn cùng
máu vẫn nhồi nhịp yêu xưa đầy ứ
tai biến nào làm ảo giác mông lung

anh trở lại cali cùng với bóng
bóng của mình nghiêng ngả nắng chiều buông
đâu giữa biển mà nghe mình say sóng
chiều cali mãi kẹt những con đường

anh trở lại cali là ngăn cách
hai mảnh đời, hai khúc rẽ, hai nơi …
ở nơi đó có vách ngăn tầm mắt
ở nơi này mây kéo đục con ngươi

không nhìn thấy nhau, không còn nhìn thấy nhau nữa
cửa sổ mùa xưa đã khép lại rồi
có phải không thêm một lần lầm lỡ
để trong đời thêm lần nữa mất nhau thôi

le du mien

ma tâm

Đêm qua vỗ giấc toạ thiền
Xua em ra khỏi u miền si mơ
Hư không một bước ơ hờ
Lạc nơi phong nguyệt cõi chờ hư hao

Gió về vô ngã xôn xao
Không an đành để chao đao muộn phiền
Vào thiền trên gối cỏ tiên
Mà ma tâm vẫn đảo điên phận người

le du mien

Thứ Hai, 29 tháng 6, 2009

cheo thuyen....



lenh denh qua cua than phu

di cau ca map



Cau xay mot con ca map...rat bu!!!

một ngày...



một ngày vui buồn...

cõi tình

cõi tình

khó hiểu em, nửa khoai nửa ngô
một thời anh niệm "nam mô" cho tình
khó hiểu em, như hiểu chính mình
một lần anh dự cúng đình chờ em

áo màu đà, lụng thụng mênh mang
ngó ngang ngó dọc anh đang ngóng tìm
bên cạnh sư cụ tọa lim rim
tiếng kinh chìm bởi trống đình nổi cơn

liếc sau hồi hộp, vọng giả chơn
em như chiếc bóng bay vờn khói sương
em từ cõi đó,nhớ, hồi hương
anh từ cõi phật,the`m, vương vấn tình

lê du miên

miên trường

miên trường


sáng nay em đẩy mưa qua
ướt quần anh, kẹt, không ra phố hèm
ngồi nhà tới cữ, men thèm
quay đi, quay lại, xem quần khô chưa

mở trang truyện cổ ngày xưa
đọc "ông khố chuối", chợt mơ rồi cười
em công chúa cũng tả tơi
anh hoàng tử cũng rách bời nửa thân

hôm qua buồn giấc phù vân
bỏ quên em ở thật gần chân mây
ngủ mê gió giật ngả cây
nửa đêm chợt thức, loay hoay kiếm tìm

em xa như một cánh chim
chiều xưa anh gặp, rừng sim tím màu
làm sao lại nắm được nhau
chiếc quần quái quỉ, ướt nhàu chưa khô

lê du miên

người phía sau em

người phía sau em

chân đi mỏi gối đường dài
long đong lận đận đè vai vác hoài
cơm áo hẩm quẹo hàm nhai
ù tai thở dốc, tóc mai thưa dần

tội, mê em đẹp dài chân
mà si lộn hạt rách quần ngang hông
theo em, bước bụi xương rồng
trày da, thối mủ, ngứa cùng bàn chân

vẫn nghĩ đời rẻ , phù vân
quay đi, tiếc hụi, tần ngần ngó lui
nuốt cay đắng để làm vui
sửa đôi quai dép, lại rùi theo em

theo em, chết đuối hũ hèm
tu thân, không thể, tu hèm cũng tu
yêu em trí thức hóa ngu
cái đầu chẳng bự hơn mu đàn bà


ldm

tuổi mới

tuổi mới

trời bao nhiêu tuổi thấp dần
đất bao nhiêu tuổi đất gần huyệt sâu
trăng bao nhiêu tuổi hói đầu
sao bao nhiêu tuổi cạn dầu mờ lu
thơ bao nhiêu tuổi thơ già
em bao nhiêu tuổi gọi là hết xuân

ldm

si

Si

tìm vui kinh kệ qua ngày
cầu an nhiên để phận này qua si
quên mùa xưa, niệm từ bi
quên người, gõ tiếng chuông rơi chậm buồn
tôi be đê chận mưa nguồn
tôi xua tay cản nỗi buồn đừng dâng...
(mà sao...)
Chúa ơi! Sao mãi bâng khuâng
Chúa ơi! Sao mãi mênh mông nhớ người

ldm (2/12/09}

gọi bạn

gọi bạn

tuần rồi tôi đi lễ
tôi xin chúa một điều
"cho con tìm thấy lại
ngày xưa bao yêu thương"

ngày mai tôi đi chùa
niệm phật a di đà
xin cầu duyên hạnh ngộ
gặp người tôi yêu xưa

vườn xưa hoa vẫn nở
có bướm vàng nhởn nhơ
trong gió đùa nắng mới
tiếng ai cười như thơ

hỡi những người năm xưa
nghe quốc kêu gọi nhớ ?
buồn lẻ bạn trông mưa
nhói đau mùa nước lũ

nam mô a di đà
lạy chúa , lạy đức bà
cho người con réo gọi
mau về dù đường xa

ldm

Thứ Năm, 25 tháng 6, 2009

vừa nghiêng con dốc trong đời
bánh xe trơn trượt đưa người rời xa
nhìn người rồi ngó bóng ta
bên triền vực đó hôm qua ta ngồi

Thứ Ba, 23 tháng 6, 2009

giọt tình nhỉ ra

giọt tình nhỉ ra



cái nắng hè nậm, phát điên
ngồi nốc cà phê, quán hiên lề đường
gió lùa hơi lửa thấy thương
cháy đôi gò má còn xương đen lùi

con mắt, nổ đóm , tối thui
mang đôi kiếng mát, đổi đời màu đêm
giữa trưa , quờ quạng, tìm em
xem dung nhan ấy, tèm nhèm ra sao

nắng thiêu, say khướt, lao đao
em, thân bốc lửa, anh hao bình dầu
dắt nhau qua hết đoạn cầu
cầu trơ nhịp, nhịp, nhịp buồn dây dưa

cùng nhau thèm một giọt mưa
ướt lưng trần, mỏi, đong đưa đời mình
cái nắng hè thế mà xinh
ly cà phê cũng giọt tình nhỉ ra

ldm