nhập-thoát
Phôi Pha
đêm nay sao khó ngủ
trở mình ngồi ngắm trăng
trăng rầy sao trông lạ
trông chẳng giống chị hằng
chị hằng rầy tóc ngắn
chải tém như con trai
nên gió buồn xa vắng
chẳng còn lùa tóc ai...
tóc ai xưa mượt óng
níu tuổi đời ta lui...
tóc ai xưa giòng suối
chảy qua đời ta vui
mở cửa phòng kỷ niệm
ta lầm lũi bứơc vào
trăng cũng vừa dấu mặt
mây xám buồn xôn xao
ngụp lặn câu chuyện cổ
chẳng còn biết đường ra
"nhập" thì như thật dễ
mà "thoát" khó vô cùng
đêm nay sao mất ngủ
ngồi ngơ ngẩn mần thơ
thơ ngoằn ngoèo như rắn
hồn bất động im rơ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét