Chào Mừng


Hân Hoan Chào Mừng Quí Khách.

Lê Du Miên

Thứ Ba, 30 tháng 6, 2009

nỗi chờ ba mươi năm

muốn nguệch ngoạc dăm câu thi phú
lại ngại người cười mỉa bảo thơ...mơ
thơ không mơ...nhưng có lẽ...
vần điệu khù khờ...
như nhỏ ngố rao bán hoa rừng dại.

những đoá hoa rừng mùi thơm ngai ngái
nở lúc đầu xuân vàng ngát khung trời
của người Pleiku cài hoa quỳ dại
của 30 năm dài còn đợi
chút duyên nào sót lại trên đường xưa

con đường di tản phảng phất cơn mưa
người lính đó cúi đầu đi vội
bỏ Buôn Mê hôm qua thật tội
giờ bỏ thành phố buồn...
quanh năm đất dâng cao nên mây thấp thật gần
như quấn quít tình người, mây một túi...
như hoa rừng đầu xuân vàng ối
bám chân người xuôi tản van lơn...
dường Hoàng Diệu có đâu buồn hơn
khi còn đó bóng người em núi rừng ngó theo giữa chiều tàn ngơ ngác

khi những cánh chim xa miền hoan lạc
sải cánh bay, vỡ tổ trên triền...
khi tầm đạn pháo réo nổ liên miên
khi cánh gẫy, chân què không lê nổi
là lúc xuân về, xuân dị tật...
mà hoa xuân vẫn thật đủ màu
vẫn vài chú bướm dung dăng, dung dẻ bên nhau
bên những cụm hoa quỳ nở dại

30 năm rồi quay đầu nhìn lại
buôn Mê ơi xa lắm chẳng đường về
pleiku ơi thăm thẳm bóng chiều quê
tình một thuở chắc là đã vỡ...
người em xưa tuổi đời ngang ngửa...
Đã qua rồi ngưỡng cửa trung niên
em không còn đợi dưới hiên
khi đời mãi đẩy xô em tất bật
ba mươi năm còn nghe đời ngầy ngật
hương rừng xưa
hoa vàng nở dại khờ

như em rao bán bài thơ
còn tôi rao bán nỗi chờ năm xưa

le du mien
(2/05)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét