miên trường
sáng nay em đẩy mưa qua
ướt quần anh, kẹt, không ra phố hèm
ngồi nhà tới cữ, men thèm
quay đi, quay lại, xem quần khô chưa
mở trang truyện cổ ngày xưa
đọc "ông khố chuối", chợt mơ rồi cười
em công chúa cũng tả tơi
anh hoàng tử cũng rách bời nửa thân
hôm qua buồn giấc phù vân
bỏ quên em ở thật gần chân mây
ngủ mê gió giật ngả cây
nửa đêm chợt thức, loay hoay kiếm tìm
em xa như một cánh chim
chiều xưa anh gặp, rừng sim tím màu
làm sao lại nắm được nhau
chiếc quần quái quỉ, ướt nhàu chưa khô
lê du miên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét