lời trần tình của đồng Đô
La
nắng
Nevada nắng vô cùng
sao không ngủ
nghỉ …mà đi lùng tìm anh!
trên cao có trời
trong xanh
trời xanh
có mắt biết tỏng
ai đành bỏ ai
cang thường
một gánh trên vai
em bỏ Khổng Tử, bỏ
Riverside lên đàng
nắng đổ
lửa hoa mắt em thấy vàng
anh nằm
trong “bóp” ngỡ ngàng theo
em
dòng người
chen chúc như nêm
em theo cơn
bão em tung niềm ước mơ
trước máy
nhấp nháy em khờ
em mở chiếc “ví eo vi”em rút tờ một
trăm
em xoa em vuốt
cho anh nằm
anh nghe rạo
rực thân tằm nhả tơ
nào ngờ
em ấn anh vô
lỗ khe
insert bill …anh hết hồn
anh kêu trời
em có nghe không
lạc trong
bóng tối giống như ma cà rồng
nó hút anh
mỗi lần em ấn máy kêu lanh canh
anh bị lảo đảo ói mật xanh mật
vàng
cùng bao công tử
xếp hàng
anh đứng khép nép bên đàng chờ
em
chờ em đã hết
một đêm
mà sao em nỡ
bỏ anh bên thềm lãng du
anh ở đây như
ngục tù
mà em tìm ở
tù mù trăng sao
nghe em gào gọi
hồn anh nao nao
anh muốn
tung vó anh lộn nhào níu em
đừng,
đừng bỏ anh nghe em
anh thèm giấc
ngủ êm đềm
trên tay yêu
bể tình đừng
có tham nhiều
em sẽ sạch túi với bóng chiều
đơn
côi
*viết cho
NTT
(chớm thu
2012)
Dê Các Bà