sáng nay đọc mail mà ứa lệ
đời người được mấy kẻ tri âm
tự hỏi lòng ta đâu đáng để
bạn bè muôn ngả phải quan tâm
cánh hoa lưu ly còn đọng nước
sương đêm hay giọt lệ của trời ?
chú chim se sẻ vừa dừng bước
ngơ ngác nhìn xem đoá hoa đời
đoá hoa bạn gởi từ Cali
ngọt ngào, vị ngọt của xuân thì
ta nhăm mắt lại cho trôi lắng
xua dấu chân gà ở cuối mi
ai bảo rằng: ta bạn đã già
vẫn nhìn thấy đá nở ra hoa
vẫn còn háo hức mong trời sáng
cặp sách sân trường bước hoan ca
bạn bảo rằng ta là lính chiến!
phải đánh thật hay trận cuối cùng
phải thắng, phải về vui bè bạn…
bao người thân đợi, bao người mong
bạn ơi…sao khỏi lưới vô thường!
cái thân ngũ dục đã mang vương
càng co càng dẫy càng bầm dập
khi ta đang ở cuối con đường
cám ơn người bạn thuở hàn vi
nếu trận này thua ta phải đi
hãy tiễn chân ta bằng hoan hỉ…
và niệm nằm lòng chữ “Tử Qui"
dê các bà
Chào Mừng
Hân Hoan Chào Mừng Quí Khách.
Lê Du Miên
Thứ Sáu, 27 tháng 7, 2012
Thứ Năm, 26 tháng 7, 2012
Thứ Ba, 24 tháng 7, 2012
như một kinh cầu
(thương nhớ Tuyết Mai)
môt chiều tháng 7 nơi tôi ngụ có mưa bay
ngày cạn nắng, đêm nhoè màu trăng đục
có tiếng vo ve của loài côn trùng như khóc
tôi ngồi lặng thinh nghe thoi thóp nhịp đập tim mình
tôi nhớ em như nhớ những sáng mai
phủ bông tuyết trước hiên nhà của mùa đông năm cũ
một mình tôi trong căn phòng khách buồn tênh
tôi làm dấu thánh giá thì thầm trước tượng Chúa
xin cất đi căn bệnh quái ác này
trả lại em sức sống tràn đầy
tôi nhớ em như nhớ đoá mai vàng
của mùa xuân quê hương đã mất
trong lòng tôi ray rứt thúc dục tìm về
tôi bập bẹ niệm chú đại bi cầu Quán Thế Âm Bồ Tát
xin cho em một giọt nước cam lồ
linh dược làm tươi lại nụ cười em viên mãn
chúa không nhận lời tôi
vì tôi không là con chiên ngoan đạo?
phật cũng bỏ mặc quay lưng
vì tôi không là phật tử thuần thành ?
xin tiễn em ngày dài tháng rộng
bỏ lại trần gian em về cõi thênh thang
chuá đón em về thiên đàng
hợp cùng các thiên thần hát vang bài ca chúc tụng
phật rước em về cõi tịnh an
cùng chư thánh cao cung niệm mô Phật A Di Đà
dẫu biết thế mà sao tôi muốn níu bước chân xa
của người em chưa một lần hạnh ngộ
tôi biết em qua tấm ảnh đep như một bông mai trắng
cùng vài bài viết xuất hiện ở trang nhà
trời Utah từ nay không còn nắng
và sân trường vĩnh viễn vắng một lời ca
thôi ngủ yên cho ước mơ trầm lắng
rũ bụi phong trần em nhẹ gánh ở nơi xa
nay em, mai tôi bỏ sân trường trơ trọi
nơi quê người hàng phượng vĩ trổ đoá sầu đông
có ai trả lời giùm tôi một câu hỏi
sao chiều nay buồn tím ngắt cả rừng thông ?
lê du miên
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)